Tên Bích La Xuân cũng là từ truyền thuyết mà có. Phía đông núi Động Đình có đỉnh Bích La, cây trà mọc hoang dã trên vách đá dựng đứng. Người dân trong vùng thường tới hái lá về uống.
Một lần, vào tiết hái trà, mọi người lên núi, thấy cây trà cành lá xum xuê, ai cũng thi nhau lấy, giỏ tre đựng không đủ, bèn giắt thêm vào ngực áo. Lá trà ấp vào ngực, gặp hơi nóng tỏa ra từ cơ thể, phát ra hương thơm kỳ lạ. Mọi người nhất loạt thốt lên: “Nhân hương”.
Từ đó về sau, mỗi lần hái trà, người ta không dùng giỏ tre mà đều ôm vào ngực. Vùng này có người tên là Chu Chính Nguyên rất giỏi pha chế trà ”Nhân hương”. Một hôm Hoàng đế Khang Hy du ngoạn Thái Hồ, ông bèn dâng lên chén trà ”Nhân hương”, nhà vua uống thử thấy quá ngon, lại cảm thấy tên gọi không xứng và chưa đủ ưu nhã, liền đổi thành ”Bích La Xuân”.